Diễn viên Đinh Ngọc Diệp: Học cách biết ơn mỗi ngày

Hậu trường Thứ 2, 27/11/2023 21:40:52 PM Theo Báo Phụ Nữ

Nhỏ nhắn, vui tươi và ánh mắt lúc nào cũng lấp lánh, chừng đó thôi có lẽ cũng đủ cho người đối diện cảm nhận Đinh Ngọc Diệp đã chọn đúng người và đang hạnh phúc trong cuộc hôn nhân với Victor Vũ.

5 năm gặp lại Đinh Ngọc Diệp trong dự án mới nhất của chồng cô - đạo diễn Victor Vũ, tôi thấy Diệp vẫn là cô gái hoạt bát, thông minh và xinh đẹp ngày nào dù hiện tại cô đã trở thành mẹ của 2 đứa trẻ. Sự khác biệt, nếu có, chính là sự điềm tĩnh, sâu lắng mà theo Diệp là chồng cô đã “truyền” cho cô. Ngược lại, ở Victor, tôi cũng nhìn thấy sự cởi mở và bớt nguyên tắc hơn trong công việc.

“Diệp là người duy nhất cho tôi cảm giác hạnh phúc, hài lòng, yên tâm và ấm áp. Tôi có thể chia sẻ với vợ mình bất cứ điều gì trên đời, bất cứ lúc nào. Cô ấy không chỉ lắng nghe mà luôn có những đóng góp tích cực 2 chiều, những lời khuyên sáng suốt và thực sự giá trị. Tôi biết mình rất khó tính, có nguyên tắc và thói quen sống khiến không phải ai cũng có thể thoải mái khi ở gần. Vậy mà Diệp luôn tìm được sự an vui, tự tại. Cô ấy biết tự làm mình hài lòng và lan truyền hạnh phúc cho người khác. Vợ tôi chính là người giúp tôi cân bằng” - Victor nói.

Ở đâu có cảm thông, sẻ chia, ở đó sẽ tìm được sự đồng cảm

Phóng viên: Cuộc sống hiện tại của chị như thế nào so với thời điểm mới kết hôn?

Diễn viên Đinh Ngọc Diệp: Chúng tôi có 2 thiên thần nhỏ đồng hành. Tổ ấm lúc nào cũng rộn ràng tiếng cười. Đó là niềm hạnh phúc vô vàn. Tôi chưa bao giờ cảm thấy hài lòng, hạnh phúc và đủ đầy như bây giờ dù những năm gần đây, đời sống có rất nhiều biến động từ khách quan đến chủ quan như suy thoái kinh tế, dịch bệnh, trong gia đình có người thân sức khỏe không tốt. Thế nhưng, tôi đã học cách vượt qua. Từ khi làm vợ, làm mẹ, tôi bắt đầu có sự chín chắn nhất định. Tình cảm của chúng tôi cũng đã chuyển qua giai đoạn trưởng thành hơn. Chúng tôi chia sẻ và đồng cảm với nhau trong công việc và cuộc sống. Chỉ cần nhìn ánh mắt, cử chỉ là có thể biết được đối phương đang nghĩ gì, có điều gì không vui. Chúng tôi luôn cố gắng bảo vệ nhau, ở bên nhau những lúc khó khăn hoặc cần chia sẻ.

* Chị từng chia sẻ, vai diễn mới nhất của chị trong Người vợ cuối cùng giống chị ở cái tính “ruột để ngoài da” mà khi đọc kịch bản, ai cũng nhận xét là “rất Ngọc Diệp”. Nghĩa là, chị chẳng bao giờ giận ai quá lâu và nghĩ gì sẽ bày tỏ ngay lập tức?

- Đúng là tôi không biết giận ai bao giờ vì cuộc sống còn quá nhiều điều đẹp đẽ, quá nhiều thứ để tận hưởng thay vì chỉ hướng tâm của mình vào những nguồn năng lượng không tích cực. Tất nhiên, cả trong công việc hay cuộc sống, không phải mọi thứ lúc nào cũng diễn ra theo ý mình. Khi gặp hiểu lầm hoặc chuyện bất như ý, tôi chọn cách đối mặt và nói ra những điều mình nghĩ. Đối thoại là cách có thể hóa giải hiểu lầm và giúp mọi người xích lại gần nhau hơn, thay vì nghi ngại lẫn nhau rồi suy nghĩ quá nhiều. Nhưng đối thoại thôi thì chưa đủ, còn cần phải học cách lắng nghe. Chỉ khi lắng nghe, mình mới biết được nên nói như thế nào và nói vào thời điểm nào để không làm tổn thương người nghe.

Bên đoàn phim Người vợ cuối cùng

* Tham gia phim từ khi dự án còn trên bản thảo, chị nhận thấy vai trò của người phụ nữ ngày nay có những thay đổi nào so với trước kia và đâu là những điều vẫn chưa thay đổi được?

- Tôi cho rằng vai trò của người phụ nữ hiện nay đa dạng hơn. Họ được làm chủ trong mọi mối quan hệ, từ công việc đến hôn nhân. Họ được quyền theo đuổi ước mơ, quyết định tương lai của mình dù là trở thành chủ doanh nghiệp hay là người phụ nữ của gia đình, kết hôn hay không kết hôn. Sự mềm mại nhưng cương nghị trong tính cách của phụ nữ là đức tính đáng quý, giúp họ linh hoạt trong ứng xử và đưa ra quyết định. Tôi cho đó là ưu điểm.

Tuy nhiên, tôi cũng nhận thấy khi xã hội càng phát triển, người phụ nữ cũng chịu nhiều áp lực hơn khi bị ràng buộc giữa cái cũ và mới, những đòi hỏi đôi khi là quá quắt: cùng lúc phải “giỏi việc nước đảm việc nhà”. Tôi đã chứng kiến nhiều phụ nữ vì mải làm hài lòng những người xung quanh mà đánh mất bản thân, mất đi kết nối với bên ngoài và cả bên trong họ. Ở góc nhìn này, bộ phim chính là hành trình tìm lại những kết nối với bên trong mình. Tôi luôn tin, ở đâu có nỗi đau, bất hạnh và có sự cảm thông, ở đó sẽ tìm được sự đồng cảm. Từ nhiều sự đồng cảm sẽ tạo ra sự thay đổi.

Bên gia đình nhỏ

* Cá nhân chị có khi nào rơi vào trạng thái mất kết nối với chính mình?

- Tôi cũng không tránh khỏi, đặc biệt là giai đoạn tôi sinh 2 bé liên tiếp. Một phần vì lần đầu làm mẹ và chưa quen với việc chăm con, tôi bối rối và hoang mang. Dù vậy, tôi luôn muốn tự tay làm tất cả để chăm sóc con được tốt nhất. Chính sự cầu toàn đó khiến tôi bỏ rơi bản thân, lúc nào cũng đầu bù tóc rối. Phần khác, những vọng động của đời sống xung quanh khiến tôi luôn trong trạng thái lo lắng, bất an.

* Và chị đã vượt qua bằng cách nào?

- May mắn là có anh Victor luôn bên cạnh. Không chỉ san sẻ, chúng tôi còn cùng nhau nhìn lại những kỷ niệm đẹp, nâng niu những niềm vui nho nhỏ và luôn nhắc nhở, động viên nhau. Sau rất nhiều việc đã trải qua, tôi nhận ra rằng không có gì quan trọng bằng sự bình an cho mình và người thân. Sự bình an thực sự đến từ bên trong. Khi mình cảm thấy bình an, mọi thứ sẽ trở thành nguồn năng lượng tích cực. Để tìm được sự bình an đó, hãy học cách biết ơn mọi thứ xung quanh, bày tỏ lòng biết ơn mỗi ngày, kể cả những điều giản dị nhất hay những điều bất như ý đang xảy đến. Vì chỉ có như thế, ta mới thêm yêu cuộc sống này từng ngày.

Vợ chồng tôi là tri kỷ của nhau

* Sở hữu thành tích học tập đáng nể và thời đi học cho đến khi trở thành diễn viên, chị từng giành được rất nhiều mỹ từ khen ngợi từ bạn bè, đồng nghiệp. Tuy vậy, chị đã chọn một con đường khác. Có lúc nào nhìn thành tựu của bạn bè, chị cảm thấy tiếc nuối vì những gì dang dở và muốn thực hiện?

- Tất cả quyết định của tôi, lấy chồng, giảm bớt công việc nghệ thuật, "lui về hậu phương" hỗ trợ chồng đều là do tôi chủ động. Với tôi, phụ nữ làm hậu phương cho chồng chẳng có gì tiêu cực. Ước mơ và lẽ sống lớn nhất đời tôi là được làm vợ, làm mẹ. Hiện tại, tôi hạnh phúc khi vẫn đang làm điều đó. Tôi thích đứng sau cánh gà, thích được làm việc hơn là được nổi tiếng. Tôi muốn đồng hành cùng chồng để san sẻ với anh và trở thành một người vợ hữu ích. Tôi thường nghĩ mình là cái gương hoặc ánh đèn chiếu cho ai đó sáng và tôi thích vai trò đó nhiều hơn là luôn xuất hiện trong vai trò tâm điểm. Khi tôi làm những việc dù lớn hay nhỏ anh Victor giao cho, tôi thấy đó mới là niềm hạnh phúc thực sự.

Nhiều diễn viên lấy chồng thường “bỏ cuộc chơi” để toàn tâm toàn ý chăm sóc gia đình còn tôi vẫn tiếp tục gắn bó với phim ảnh, nghệ thuật, không chỉ là xuất hiện trên màn ảnh mà có thể trong các vai trò khác như làm sản xuất, truyền thông cho phim… Chính những vai trò khác nhau đó giúp tôi thấy cuộc sống muôn màu muôn vẻ. Nó giống tính cách của tôi, thích đủ thứ màu sắc ở trên đời, hơi rắc rối, linh tinh và lẩm cẩm một chút. Chẳng hạn như trong năm nay, suốt thời gian quay phim, tôi có được 2-3 tháng cùng chồng con đặt chân đến những vùng đất khác nhau. Đó là một trải nghiệm thú vị và đầy đủ về mặt tinh thần.

Tôi vô cùng biết ơn anh Victor và cảm thấy may mắn khi đã tìm được anh. Anh đã trở thành đôi cánh cho tôi, chắp cánh để tôi làm những thứ mình yêu thích. Ví dụ trước kia tôi chẳng khi nào nghĩ mình có thể vẽ vời thì giờ đây, tôi hài lòng với những gì mình vẽ. Tôi làm sách thì anh đọc đầu tiên. Luôn luôn là như vậy, anh luôn khen và cổ vũ tôi. Chỉ cần những điều tôi thích nằm trong khả năng hoặc anh có thể đặt nền móng, ủng hộ là anh làm liền. 

Tạo hình của Đinh Ngọc Diệp (bìa trái) trong phim Người vợ cuối cùng

* “Bí quyết” để thấu hiểu nhau là…

- Lòng biết ơn và sự tôn trọng lẫn nhau. Anh Victor thường nói việc làm vợ và chăm con vô cùng khó khăn. Vai trò của người mẹ vô cùng nặng nề và nhiều căng thẳng, nếu tôi không ở bên các con thì chưa chắc anh đã có thể an tâm làm việc. Chính nhờ sự thấu hiểu đó nên anh luôn trân trọng và dành sự cảm thông cho phụ nữ.

Giữa chúng tôi hiếm khi mâu thuẫn hay nói chuyện lớn tiếng với nhau. Chúng tôi luôn trân quý nhau. Tôi vô cùng biết ơn anh. Một mình anh gánh vác cả gia đình. Trong thời buổi kinh tế khó khăn, ngành phim cũng chịu ảnh hưởng nhưng anh vẫn làm việc cần mẫn nhất có thể. Nhiều người trong nghề cũng biết, anh Victor thuộc kiểu người nghiện công việc. Đôi khi, anh làm đến quên ăn, quên ngủ với rất nhiều lo toan. Cũng có những khó xử riêng, thậm chí đổ bệnh nhưng anh chưa bao giờ mang những lo toan đó về nhà. Ở nhà, anh luôn toàn tâm toàn ý chơi với con, học cùng con. 

Anh Victor có nhiều hoài bão lớn. Tôi rất hạnh phúc khi được làm một người đứng sau, nâng đỡ cho ước mơ, đam mê của anh.

* Đồng hành cùng chồng trong các dự án cũng là một cách để chia sẻ?

- Anh Victor là người dạy cho tôi việc suy nghĩ thật kỹ trước khi nói. Những gì anh trải qua, tôi hiểu hết nhưng khi anh chưa mở lòng, tôi sẽ không hỏi. Tôi thường im lặng ở bên cạnh anh. Khi nào anh thực sự muốn chia sẻ thì đã có tôi ở đó, sẵn lòng lắng nghe, động viên. Vợ chồng tôi như 2 người bạn thân thiết và thực sự là tri kỷ của nhau. Chúng tôi chưa bao giờ giấu giếm nhau điều gì. Nếu anh Victor có trăn trở, suy tư gì, người anh chia sẻ đầu tiên sẽ là tôi. 

* Anh chị phân chia công việc ra sao để tránh mâu thuẫn và đi đường dài cùng nhau?

- Vợ chồng tôi làm việc trên nguyên tắc chuyên môn của ai người đó phụ trách và được quyền quyết định. Nếu cần tham khảo ý kiến nhau thì tham khảo chứ không tranh việc, không xen vào phần việc sở trường của người kia. Ví dụ, nếu trong quá trình viết kịch bản cần giải đáp một số băn khoăn về câu từ, những yếu tố liên quan đến tính nữ thì anh sẽ tham khảo tôi. Nhưng những chuyện như cấu trúc kịch bản, kỹ thuật quay phim, góc quay, tôi tuyệt đối không bao giờ bàn ra tán vào hay bảo anh nên thế này, thế khác. Ngược lại, phần truyền thông cho phim, anh Victor đã giao cho tôi làm thì anh để tôi toàn quyền quyết định.

* Không ít người nổi tiếng chọn cách giấu con nhưng anh chị lại rất thoải mái “giới thiệu” con, vì sao?

- Tôi và anh Victor chưa bao giờ nghĩ mình là người nổi tiếng. Tôi muốn con chúng tôi lớn lên với tuổi thơ bình thường và hòa đồng như bao đứa trẻ khác. Tôi nghĩ có con là điều rất đáng tự hào. Hơn nữa, những hình ảnh tôi chia sẻ không chỉ cho tôi mà còn để gia đình anh bên Mỹ được ngắm các cháu. Đó cũng là điều để tôi kết nối với 
mọi người.

Tôi chỉ mong các con lớn lên thành người tử tế và khiêm nhường. Làm nghề gì cũng được, mong các con thành nhân trước khi thành công. 

* Cảm ơn chị đã chia sẻ. 

Ý kiến bạn đọc